Cầu Ma

Chương 1480: Bên Ngoài Cổ Táng Thiên

/1485


Tô Minh nhìn ba mươi thiên không còn là thiên mà là một thanh đao, thanh đao giắt ngang trên bầu trời, chói lọi. Thanh đao sáng như trời cho nên hóa thành ba mươi thiên, trở thành khe rãnh ngăn cản tất cả những người không phải là Đạo Nhai.

Không khó để vượt qua khe rãnh này, nhưng muốn đạp qua nó cần có quyết tâm chém đạo. Chém xuống đạo, đúng hay sai không quan trọng, quan trọng là quyết tâm.

Tu La cho rằng gã đã có quyết tâm này, cho rằng mình đã chém xuống đạo. Nhưng mãi khi Tu La thấy phút cuối Cô Hồng có thể nghịch đạo, từ bỏ tất cả thành tựu Tô Minh mới hiểu ra, về mặt quyết tâm thì gã vĩnh viễn không bằng Cô Hồng.

Đế hoàng của Cổ Táng quốc cũng hiểu điều này, hai người đã hiểu tại sao chính mình không đạp lên ba mươi thiên được. Không phải bọn họ chém đạo đúng hay sai mà là chưa đủ quyết tâm. Bởi vì Đế hoàng của Cổ Táng quốc, Tu La có quá nhiều ràng buộc, rất khó chém triệt để. Dù là khí vận cũng tốt, sáng thế tạo vật cũng vậy, nếu không thể hoàn toàn quyết tâm thì không cáchn òa đi lên Đạo Nhai.

Thân thể Tô Minh va chạm vào ba mươi thiên, tiếng nổ kinh thiên động địa làm thế giới rung rinh. Con ngươi Đế hoàng của Cổ Táng quốc co rút, mắt Tu La thì sáng ngời. Bọn họ tập trung nhìn vòng xoáy trắng đen, nhìn Tô Minh như con bướm lao vào lửa.

Tô Minh đụng chạm vào ba mươi thiên, vang tiếng nổ điếc tai quanh quẩn. Như có thanh đao chói lọi chém xuống trước mặt Tô Minh, hắn không né, không tránh, mang theo cố chấp, quyết tâm đạp bước sấn tới thanh đao.

Đao xuyên thấu qua từ người Tô Minh, không có máu bắn ra, không để lại vết thương nhưng đã chém xuống số mệnh của Tô Minh.

Nói đến hư ảo nhưng thật ra bị chém xuống là lựa chọn của Tô Minh. Bởi vì cái gọi là cuộc đời, số mệnh, chém xuống đạo thật ra là lựa chọn, là chọn quá khứ hay tương lai.

Nếu chọn chém xuống quá khứ thì Tô Minh sẽ có tương lai huy hoàng, nếu chọn chém xuống tương lai thì hắn có thể giữ lại quá khứ vĩnh viễn.

Lựa chọn của Tô Minh là gì? Trừ hắn ra không ai biết chính xác. Dù là Đế hoàng của Cổ Táng quốc, hay Tu La, hai người chỉ thấy ra Tô Minh chém đạo của mình, nhưng cụ thể là chém xuống lựa chọn nào thì hắn không nói, người khác không biết.

Đao rơi xuống thành mảnh vỡ trong tiếng nổ ầm ĩ, tan vỡ tầng tầng. Cả bầu trời vỡ ra, bước chân Tô Minh chậm rãi đạp xuống, hắn đã vượt qua hai mươi chín tầng bước vào ba mươi thiên.

Bước vào nơi này, Tô Minh đứng trên ba mươi thiên, cúi đầu, không nhìn mặt đất, không nhìn bốn phía mà yên lặng cảm nhận điều gì.

Dưới vòng xoáy trắng đen, trong đô thành Cổ Táng quốc, hai người Tu La, Đế hoàng của Cổ Táng quốc tinh thần run lên, ngơ ngác nhìn Tô Minh đứng trên ba mươi thiên trong vòng xoáy trắng đen.

Bọn họ không lên tiếng, chỉ yên lặng nhìn.

Thật lâu, thật lâu sau, Tô Minh chậm rãi ngẩng đầu lên, trên trán không còn con mắt thứ ba, cũng không thấy cửu trọng Đạo Thần. Trong một giây, trông Tô Minh khác với trước kia, rất khó tả. Bạn đang đọc chuyện tại

/1485