Câu Dẫn Cha Của Bạn Học - Sắc, Cao H

Chương 4: Công việc phiên dịch

/149


Chương 4: Công việc phiên dịch

 

 

 

Buổi sáng hôm sau, Diệp Lâm Lâm lén sang năn nỉ Cố Uyển Như.

 

 

 

“Mẹ, mẹ giúp Tiểu Ngữ một chút đi, tháng sau cậu ấy phải đi làm thêm ở quán café đó, mẹ có thể tìm một công việc nhàn nhàn cho cậu ấy làm được không? Hay là để cậu ấy ở đây dạy con làm bài tập được không mẹ, con không nỡ để cậu ấy đi làm.”

 

 

 

 

 

Còn có việc này nữa à? Sao Thẩm Ngữ không nói gì với cô ta hết vậy?

 

 

 

Cố Uyển Như hơi nhăn lại mày, Diệp Lâm Lâm tưởng cô ta không chịu nên lại tiếp tục làm nũng.

 

 

 

Từ trước đến giờ Cố Uyển Như đều rất nuông chiều con gái, huống chi lần này còn có hợp đồng nên cô ta không chút do dự mà đồng ý.

 

 

 

“Tốt quá, con yêu mẹ nhất trên đời!” Diệp Lâm Lâm vui vẻ hôn lên mặt Cố Uyển Như, “Con đi tìm Tiểu Ngữ đây, mẹ nhớ là đừng có nói với Tiểu Ngữ là con nhờ mẹ nha, cậu ấy sẽ không vui đâu.”

 

 

 

“Mẹ nhớ rồi, mẹ nhất định sẽ giữ bí mật mà.” Cố Uyển Như chọc nhẹ lên trán con gái mình, cưng chiều nói, “Đi chơi đi.”

 

 

 

Cố Uyển Như nhìn bóng dáng vui vẻ của con gái mình rồi lộ ra nụ cười nhợt nhạt.

 

 

 

Đợi sau khi giải quyết xong chuyện này cô còn phải giải quyết chuyện không cho chồng mình tiếp xúc với Thẩm Ngữ nữa.

 

 

 

 

 

Lúc đang ăn tối, Cố Uyển Như chợt nói với Thẩm Ngữ: “Tiểu Ngữ, dì nghe Lâm Lâm cháu rất giỏi phiên dịch phải không? Gần đây chú Diệp có mấy tài liệu cần được dịch sang tiếng Anh, nếu cháu rảnh thì lát nữa cháu đến phụ một chút được không, coi như là rèn luyện thêm.”

 

 

 

Giỏi phiên dịch? Thẩm Ngữ nghi ngờ nhìn Diệp Lâm Lâm.

 

 

 

“Đúng vậy, Tiểu Ngữ có thể coi phim nước ngoài mà không cần xem phụ đề luôn.” Diệp Lâm Lâm tự hào PR cho bạn mình.

 

 

 

Thật ra Diệp Lâm Lâm nói cũng không sai, Thẩm Ngữ có mơ ước đi du học nên cô đã rất chăm chỉ học tiếng Anh, đặc biệt là sau khi cha mẹ qua đời thì cô lại càng không muốn ở Trung Quốc nữa.

 

 

 

Thấy Thẩm Ngữ không nói, Diệp Lâm Lâm dùng khuỷu tay chọt chọt cô, “Đúng không Tiểu Ngữ?”

 

 

 

“Ừa.” Thẩm Ngữ bất đắc dĩ, đành phải gật đầu.

 

 

 

Đúng là “Thẩm Ngữ” rất giỏi tiếng Anh nhưng cô thì không!

 

 

 

Thẩm Ngữ đắng lòng, thậm chí cô còn liên lạc với hệ thống để thương lượng xem có thể buff khả năng tiếng Anh của cô lên hay không.

 

 

 

Hệ thống im lặng trong chốc lát, sau đó mới phát ra âm thanh máy móc: “Giá của loại buff này bằng một tháng giá trị sinh mệnh.”

 

 

 

“Một tháng!? Đang cướp của à?” Thẩm Ngữ vô cùng không bằng lòng, giá trị sinh mệnh của cô chỉ còn có một năm, đã vậy còn phải khấu trừ thêm một tháng nữa.

 

 

 

Hệ thống không lên tiếng.

 

 

 

Thẩm Ngữ biết không thể thương lượng được, cô khẽ cắn môi thỏa hiệp: “Được rồi, một tháng thì một tháng.”

 

 

 

“Đinh —— khấu trừ một tháng giá trị sinh mệnh, đối tượng công lược: Diệp Lệ Thành, thời gian khen thưởng còn lại hai năm mười một tháng.”

 

 

 

Bỗng nhiên vô số dữ kiện tràn vào đầu Thẩm Ngữ đến mức khiến cô choáng váng, đầu óc căng chặt như muốn nổ tung, sau khi dữ kiện được truyền xong thì cô phát hiện ra bản thân có thể phiên dịch toàn bộ cuộc trò chuyện của bọn họ sang tiếng Anh.

 

 

 

Thẩm Ngữ mở to mắt, cô đột nhiên phát hiện ra đổi được năng lực này là rất đáng, cuối cùng cô cũng có thể cảm nhận cảm giác của học bá rồi.

 


/149