Câu Dẫn Cha Của Bạn Học - Sắc, Cao H

Chương 8: Sưởi ấm cho nhau trong cơn mưa.

/149


 

 

Mưa to gió lớn nên Diệp Lệ Thành cũng không thể đưa cô dầm mưa ra ngoài được, anh suy nghĩ một lúc rồi quyết định quên đi căn bệnh sạch sẽ của mình sau đó cắn răng ẵm cô về giường.

 

 

 

Bộ quần áo mà cô mặt đã ướt sũng hết cả, áo sơ mi cũng bị ướt nốt, Diệp Lệ Thành do dự thật lâu sau đó thầm nói “Đắc tội” rồi cởi áo sơmi cô ra. Anh chỉ mặc mỗi quần lót đứng đắn đo một lúc rồi mới leo lên giường ôm cô vào lòng tiếp xúc da thịt để sưởi ấm cho cô.

 

 

 

Dù Diệp Lệ Thành có là chính nhân quân tử đi chăng nữa thì anh vẫn là đàn ông, huống chi anh đã từng nếm thử hương vị của cô, mà lúc này cô lại ngoan ngoãn mềm mại nằm trong ngực anh, anh không thể không có phản ứng đưọc. Đặc biệt là Thẩm Ngữ vì tới gần nguồn nhiệt nên cả người cô bây giờ giống như một con bạch tuột đang bám vào người anh, đôi chân dài kẹp chặt đùi anh, nơi riêng tư mềm mại cọ vào chân anh, thậm chí anh còn có thể cảm nhận được một chút nước đang chảy ra từ nơi đó.

 

 

 

Tay Diệp Lệ Thành không biết nên đặt ở đâu, cả người anh cứng đờ, toàn bộ dây thần kinh cảm giác đều tập trung về chỗ đùi. Rất trơn, mang theo một chút ướt át, hoàn toàn khác với đôi chân đầy lông của anh.

 

 

 

Có lẽ là rất mềm…

 

 

 

Trong đầu Diệp Lệ Thành bỗng xuất hiện suy nghĩ như thế, anh vội nhắm mắt lại lắc lắc đầu để ném suy nghĩ này đi.

 

 

 

Cho dù Diệp Lệ Thành đã dùng chăn bọc chặt cô nhưng cô vẫn lạnh đến phát run, tay chân lạnh như băng.

 

 

 

Cơ thể không thoải mái nên đương nhiên là giấc ngủ cũng không ổn định, Thẩm Ngữ vô thức lẩm bẩm nói mớ, vùi đầu cọ cọ vào ngực anh để hấp thu hơi ấm, hai chân kẹp chặt đùi phải của anh, cô cứ liên tục cọ cọ không ngừng khiến hai mảnh cánh hoa tách ra ngã trái ngã phải dán lên đùi anh.

 

 

 

Diệp Lệ Thành không dám đẩy cô ra, nhưng đợi một lúc sau thấy cô vẫn còn cọ thì anh mới phát hiện ra điểm không thích hợp.

 

 

 

Cả người cô dần dần ấm lại, cô hơi thở dốc, giống như đang rên rỉ, Diệp Lệ Thành đã hiểu được hành động của cô, cô đang lợi dụng việc cọ chân để tự an ủi.

 

 

 

Người đàn ông có chút xấu hổ, thần trí Thẩm Ngữ còn chưa được tỉnh táo thì thôi đi, đằng này anh lại là một trưởng bối thì càng không nên hồ đồ chung với cô như thế, nhưng nếu đẩy cô ra thì lại càng không được.

 

 

 

 

 

------oOo------

 


/149