Bảo Bối Thiên Tài: Siêu Sủng Cô Vợ Mạnh Mẽ

Chương 14: Cần gì tự mình đa tình.

/4734


Chương 14: Cần gì tự mình đa tình.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Cố Hảo, kinh ngạc với tiếng gầm thét đột nhiên xuất hiện của cô.

Bản thân Cố Hảo cũng bị chính tiếng hét của mình dọa.

Lý Cầm nhíu mày, lắc đầu với cô, dừng như dùng ánh mắt nói với Cố Hảo cô không có chuyện gì tuyệt đối đừng nói ra chuyện tin tức này.

Cố Hảo tiếp nhận ánh mắt của Lý Cầm có chút khó xử, nhưng mà chủ biên cũng đã nói, không phải một mình Lý Cầm chụp.

Cố Hảo không muốn một mình Lý Cầm đội túi, rốt cuộc chuyện này có liên quan đến bản thân, cô không phải là người không dám đối mặt.

"Anh Phong." Cố Hảo trầm giọng mở lời: "Anh không có tư cách và quyền đem chị Lý Cầm đi, mấy người mang người đi như vậy, không phải là đã quá coi thường luật pháp rồi sao?"

Phong Dập Thần híp mắt, lạnh lùng nhìn về phía Cố Hảo.

Lăng Thần và bảo tiêu cũng có chút lẩm bẩm, có thể là trước nay chưa từng có người dám nói với tổng giám đốc như vậy , cô Cố này nghịch lân một lần nữa, thật sự là to gan.

" Cố Hảo, cô hiểu cái gì, đi sang một bên." Trần Lập Phi lập tức tiến lên phía trước một bước, cúi đầu khom lưng với Phong Dập Thần: Anh Phong, anh đừng chấp nhặt với nhân viên mới đến, tuổi trẻ không hiểu chuyện."

"Chủ biên, tôi mới đến, nhưng hôm nay Anh Phong không thể đem chị Cầm đi." Cố Hảo vẫn tiếp lời,nói: " Chúng ta là tòa soạn báo, thì phải truyền bá tin tức, nếu như mỗi người đều giống như Anh Phong, vậy chẳng phải là chúng ta không có gì có thể phát tin sao? Tự do tin tức, Anh Phong, anh không thể cản trở chúng tôi phát tin tức như vậy."

Người khác đều theo đó gật đầu mạnh mẽ, đồng ý với Cố Hảo.

Nhưng mà ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị của Phong Dập Thần quét qua, trong phút chốc tất cả đều cứng đờ lại, một chút thở mạnh cũng không dám.

Cố Hảo nói một lần nữa: " Nếu như anh cảm thấy báo của chúng tôi sai, không phù hợp với sự thật, anh có thể đi theo trình tự luật phát, mà không phải ở đây lén lút đem người đi."

"Hôm nay tôi chính là muốn đem người đi?"  Phong Dập Thần mặt không biểu cảm nhìn về phía Cố Hảo,

Cố Hảo âm thầm hít một ngụm khí lạnh: "Vậy thật ngại quá, chúng tôi sẽ báo cảnh sát."

"Cô đại diện cho ai?" Phong Dập Thần hỏi ngược lại một cách châm biếm.

Cố Hảo nhất sái.

Trần Lập Phi nói: "Anh Phong, thật sự là hiểu nhầm, anh xem, có thể không_______"

"Đem người đi.'" Phong Dập Thần cắt ngang lời của Trần Lập Phi, "Lăng Thần."

"Vâng!" Hai người giữ lấy Lý Cầm, nhanh chóng rời đi.

Cố Hảo luống cuống, tiến lên một bước, ngăn cản đường đi của Phong Dập Thần: "Anh Phong, anh đây là bắt cóc."

Phong Dập Thần nhìn chằm chằm vào môi cô, đột nhiên cúi người xuống.

Mùi thuốc lá đập vào trong cách mũi, Cố Hảo bị dọa đến mức cơ thể nghiêng về sau.

Phong Dập Thần vẫn đè xuống, khuôn mặt anh tuấn ở ngay trước mắt cô.

Cố Hảo kinh hãi đến mức trừng to hai mắt.

Phong Dập Thần nhìn chằm chằm vào mắt cô, dùng âm thanh chỉ hai người nghe thấy nói nhỏ: "Cố Hảo, tôi không ngại làm chuyện khi nãy ở đây."

Cố Hảo hoảng loạn một lần nữa lùi ra sau một bước.

Người đàn ông này, quá đáng sợ khiến người ta không nhịn được muốn tránh xa phạm vi thế lực của anh ta.

Lúc này cô vừa lùi lại, tất cả mọi người cũng lau đi vệt mồ hôi, lại có chút thất vọng.

Cố Hảo biết mục đích của người đàn ông này.

Cô cắn răng, hít một hơi thật sâu, tiến lên một bước, đồng thời hạ giọng nói: "Tôi biết mục đích của anh, tôi đến thay chị Lý Cầm, anh đem tôi đi."

"Đem cô đi?" Phong Dập Thần híp mắt nhìn cô, chế giễu cười một tiếng: "Cô dựa vào cái gì cho rằng bản thân có cái vốn liếng này để tôi đưa cô đi?"

Bị chế giễu, Cố Hảo xấu hổ đến mức muốn tìm một khe nứt chui vào.

"Nếu tin tức đã không phải là cô phát, tôi liền tìm Lý Cầm tính nợ." Phong Dập Thần thản nhiên thấp giọng nói: "Hà cớ gì cô tự mình đa tình?"

Cố Hảo ngây người.

Phong Dập Thần lùi ra sau một bước, nhìn quanh bốn phía, tất cả mọi người đều giương mắt nhìn.

Anh ta cũng không nói lời nào, chỉ quét qua Cố Hảo một cái, nhấc bước rời đi.


/4734