Ảnh Đế, Vợ Cậu Lại Gây Chuyện Rồi

Chương 3:

/492


Giản Viên Viên nhìn vẻ mặt của cô, cười hỏi: “Điện thoại của ai?”

“Hướng Lệ.”

Giản Viên Viên khó chịu, nhíu mày nói: “Sao cậu vẫn còn quan hệ tốt với cô ta như vây?”

Lê Nhất Ninh hoảng hốt, nghe thấy lời này cô thì mỉm cười: “Tức giận rồi?”

Cô nhớ trong tiểu thuyết, Giản Viên Viên vô cùng không thích Hương Lệ nhưng hết cách bởi vì nguyên chủ thích. Hướng Lệ luôn mang tới rất nhiều tin tức cho nguyên chủ cũng thường xuyên nói bên tai nguyên chủ rất nhiều chuyện liên quan tới Giang Nguyên và Đồng Nhiễm.

Trông ngoài mặt thì đó là ý tốt nhưng khi đọc tới nửa chừng thì Lê Nhất Ninh đã biết, Hướng Lệ rốt cuộc là loại người gì.

Đương nhiên, nguyên chủ ngốc là điều cô rất rõ. Nhưng nay bản thân đã trở thành nguyên chủ thì không thể nào tự mình mắng mình nữa, Lê Nhất Ninh nghĩ đó đều là oan có đầu nợ có chủ đúng không? Không thể tự mình làm hại mình vậy thì cứ giải quyết ngọn nguồn trước.

Cô nhìn màn hình hiển thị, mỉm cười bắt máy: “Alo.”

“Ninh Ninh, cuối cùng cậu cũng chịu bắt máy rồi, buổi sáng cậu không có xem điện thoại đúng không?” Cô ta oán trách: “Mình gửi rất nhiều tin nhắn cho cậu mà cậu không trả lời cái nào hết.”

Lê Nhất Ninh nhàn nhạt ‘ừ’ một tiếng: “Quên mở ra xem, cậu tìm mình có chuyện gì không?”

Hướng Lệ sau khi phát giác được cô thật sự không có xem tin tức mới thở phào một hơi: “Hôm nay mình tới công ty, Đồng Nhiễm và Giang Nguyên cũng có tới, cậu muốn tới xem thử không? Hơn nữa Đồng Nhiễm hình như có vẻ rất thân thiết với Giang Nguyên, mình nói bọn họ đang định hợp tác quay một bộ phim……”

Nói xong, Hướng Lệ vô cùng ‘tốt bụng’ nói: “Ninh Ninh cậu đừng quá đau lòng, bây giờ mình đang trông chừng bọn họ cho cậu đây, hai người họ đơn độc đi vào phòng nghỉ rồi đến giờ vẫn chưa thấy ra, cậu muốn tới công ty xem không?”

Nghe xong Lê Nhất Ninh nhếch môi cười một cái, nhìn gương mặt xinh đẹp trong gương một hồi mới khẽ giọng đáp: “Được thôi, hai mươi phút sau mình sẽ tới.”

“Được, vậy mình ở cửa công ty đợi cậu.”

Cúp điện thoại xong, Giản Viên Viên đã hiểu ra được chút gì đó.

Cô nghiêng mắt nhìn Lê Nhất Ninh nửa ngày, im lặng không lên tiếng.

Lê Nhất Ninh ngước mắt lên, thản nhiên đối mắt với cô: “Muốn nói cái gì?”

Giản Viên Viên cân nhắc mấy giây, nói thẳng: “Hình như cậu thay đổi rồi.”

Bắt đầu từ cuộc điện thoại sáng nay thì cô đã có cảm giác này rồi nhưng không mãnh liệt lắm, cho đến lúc này.

Lê Nhất Ninh vuốt lại mái tóc, tô thêm son cho mình, “Thay đổi sao? Sao mình cảm thấy mình không đổi.”

Trong chớp mắt Giản Viên Viên cũng nói không được đấy là cảm giác gì, cô lắc đầu: “Không biết nên nói sao, nhưng cậu bây giờ khiến mình rất vui, đúng vậy đấy có Hoắc Thâm rồi cậu nhìn trúng Giang Nguyên làm cái gì?”

Lê Nhất Ninh: “……”

Có nói cũng không thể nói như vậy, Hoắc Thâm không được đấy.

Ở cửa lớn công ty giải trí Vạn Cổ, Hướng Lệ và một vài chị em đang tụ tập đứng ở đó.

“Hướng Lệ, Lê Nhất Ninh sẽ tới đây thật chứ?”

“Đương nhiên rồi.” Hướng Lệ tự tin tràn đầy: “Cô ta thích Giang Nguyên như vậy, sao có thể không đến chứ.”

“Cũng phải, càng đừng nói còn có Đồng Nhiễm ở đây.”

“Đúng rồi, hôm qua tôi nghe chị Triệu gọi điện thoại cho Lê Nhất Ninh, bảo Lê Nhất Ninh tới công ty hủy hợp đồng.”

“Thật hay giả vậy?” Mọi người tò mò.

Người đó gật đầu, nhỏ giọng nói khẽ: “Tối qua chị Triệu gọi điện thoại ở công ty, tôi nghe được đấy.”

Ánh mắt bọn họ sáng lên, nhanh chóng nổi lên suy nghĩ muốn xem kịch hay.

Bọn họ chỉ muốn xem xem, Lê Nhất Ninh bình thường hay mặc quần áo mấy trăm đồng nhưng lại cao ngạo cực kỳ đó rốt cuộc cút ra khỏi giới giải trí như thế nào.

Ở trong cái giới này, người có bản lĩnh sống giả tạo hư tình giả ý mới có khả năng tồn tại.

Ngoài mặt cô nói là bạn thân thiết với cô ta nhưng sau lưng nói không chừng đang cười nhạo cô. Bọn họ đối với Lê Nhất Ninh đại khái chính là trạng thái này.

Bọn họ đều là nghệ sĩ như nhau, đều tự cho rằng giá trị bản thân không chênh lệch so với Lê Nhất Ninh. Cho nên các cô ta không hiểu, Lê Nhất Ninh rốt cuộc xuất sắc tới mức nào thậm chí còn dám cóc muốn ăn thịt thiên nga dám tơ tưởng tới Giang Nguyên.

Bọn họ đang đợi xem trò cười của Lê Nhất Ninh, lúc đang trộm vui mừng thì có tiếng kèn xe kêu lên. Lúc vô thức trên mặt bọn họ đều treo nụ cười ‘khéo léo’ nhìn qua, sau khi nhìn thấy chiếc xe màu trắng nổi bật đập vào trong mắt, có người kinh ngạc hô lên: “Má ơi, là Lamborghini LP-740 ! !”

Quần chúng: “! ! ! “

Đều là những người lăn lộn trong giới showbiz, có thể không nhận ra các công tử hào môn nhưng bạn nhất định phải biết các hãng xe đắt tiền.

Lamborghini LP-740 được xem là một trong những loại xe vô cùng vô cùng khó mua, giá cả đó lại khiến người ta e ngại. Xe hiệu có giá bảy trăm vạn trở lên, sao có thể xuất hiện ở cửa công ty bọn họ chứ?!

Các cô gái đưa mắt nhìn nhau, trong mắt lấp lánh ánh sáng.

Không lẽ nào……. Có ông chủ lớn hoặc công tử bột nào tới công ty bọn họ đấy chứ?!

Trong nháy mắt tất cả mọi người đều hứng khởi thậm chí còn xoay lưng lại ào ào móc gương ra, nhanh chóng chỉnh sửa lớp trang điểm.

Chiếc xe bỗng dừng lại, Hướng Lệ mở to mắt nhìn, trên ghế lái có một người phụ nữ mặc một chiếc quần đen và áo dệt kim màu trắng, trên cổ áo cô ấy đeo một sợi dây chuyền kim cương sáng lấp lánh, nhìn xuống phía dưới…… cô ấy đeo một chiếc túi Kelly25 của Hermes nhưng đấy không phải là trọng điểm, trọng điểm chính là — — cô ấy lại vòng qua đầu xe tới ghế phó lái mở cửa ra! !

Một người phụ nữ lái chiếc xe hàng trăm vạn, đeo sợi dây chuyền mười mấy thậm chí lên đến trăm vạn, đeo một chiếc túi gần mười vạn, lại chỉ là một tài xế lái xe? !

Hướng Lệ nhìn Giản Viên Viên, luôn cảm thấy cô ấy hơi quen mắt.

Giây tiếp theo, cửa ở ghế phó lái được mở ra.

Đầu tiên đập vào trong mắt mọi người chính là một đôi chân trắng ngần, nhìn lên phía trên…… lộ ra một gương mặt xinh đẹp không thể nào xinh đẹp hơn mà còn quen thuộc với tất cả mọi người.

Lê Nhất Ninh vờ kinh ngạc khi nhìn thấy bộ dạng há hốc mồm của bọn họ, cô mỉm cười hỏi: “Hướng Lệ, sao mọi người đều đứng ở cửa vậy?”

Cô giơ tay lên lộ ra chiếc đồng hồ PATEK PHILIPPE có giá trăm vạn trên cổ tay, trong mắt chứa ý cười: “Là đặc biệt tới đón mình sao?”


/492