Ảnh Đế, Vợ Cậu Lại Gây Chuyện Rồi

Chương 1:

/492


Vừa ngồi xuống, cô đã nghe được tiếng mở cửa.

 

Cô vô thức ngẩng đầu lên vừa vặn đối diện với một đôi mắt lạnh nhạt.

 

Người đàn ông đứng ở huyền quan mặc áo sơ mi trắng quần tây đen, ăn mặc đơn giản phác họa thân hình thẳng tắp, nhìn lên phía trên gương mặt của người đàn ông, sống mũi cao thẳng đường nét ngũ quan đẹp đẽ, mỗi một nơi đều giống như được điêu khắc thành.

 

Lúc đối diện với gương mặt điển trai vượt hơn tất cả những gương mặt của các nam minh tinh mà cô từng nhìn thấy này, Lê Nhất Ninh đột nhiên nghĩ tới một trọng điểm.

 

Ông xã liên hôn của cô là Hoắc Thâm người kế thừa của nhà họ Hoắc, giá trị con người lên tới hàng tỷ, càng quan trọng hơn là — — anh mới là lưu lượng thật sự cao nhất trong giới giải trí, một ảnh đế thuộc phái thực lực lấy được ba tượng vàng cực cao.

 

Là thần thoại mà đại đa số nghệ sĩ trong giới theo đuổi.

 

Ban đầu Lê Nhất Ninh cũng sùng bái và thích anh ấy nhưng không có cơ hội tiếp xúc nhiều, ngoại trừ hôm lĩnh chứng có nói hai câu ôn hòa với cô ta ra, thời gian còn lại hầu như đều dùng bộ dạng lạnh nhạt như đối với người giúp việc.

 

Ờ, ngoại trừ không sai khiến cô ta làm việc ra.

 

Hai người im lặng nhìn nhau đều không chủ động mở miệng nói chuyện.

 

Người giúp việc vui vẻ nói: “Ông chủ về rồi.”

 

Hoắc Thâm gật đầu, giọng nói lạnh nhạt xa cách: “Ừ.”

 

Lê Nhất Ninh thầm mắng ở trong lòng rằng đúng như trong tiểu thuyết viết, người này quá lạnh lùng. Kiểu người đàn ông lạnh lùng này nếu là người bình thường có thể sẽ chịu đựng không được.

 

Hoắc Thâm nhìn về phía cô, giọng nói vẫn lạnh nhạt như cũ: “Không ra ngoài?”

 

Lời này hỏi ra trông giống như lời hai người thường đối thoại với nhau hàng ngày.

 

Nhưng Lê Nhất Ninh nhớ, trong sách vào lúc này cô ta và Hoắc Thâm đã tách ra hơn nửa năm không gặp mặt rồi.

 

Trước khi tách ra hai người còn cãi nhau một trận, đương nhiên — — là chỉ có một mình Lê Nhất Ninh nháo còn Hoắc Thâm không hề để ý thói xấu này của cô ta.

 

Lần cãi nhau đó đã tiến vào tổ quay phim rồi, vừa đi thì đi liền nửa năm.

 

Lê Nhất Ninh phản ứng lại nhưng không hề nổi nóng giống như nguyên chủ, cô “ừm” một tiếng nhìn về phía anh có phần đồng tình: “Cực khổ rồi.”

 

Phải kiếm tiền nuôi phòng quần áo đó thật không dễ dàng.

 

Hoắc Thâm: “…….”

 

Anh khó có lúc sững người một lần, cúi đầu nhìn cô vợ nhỏ khiến người ta khó nắm bắt của mình.

 

Lê Nhất Ninh tránh ánh mắt của anh, đứng dậy nói: “Bữa tối xong chưa?”

 

Người giúp việc vội vàng nói: “Bà chủ và ông chủ đợi một chút, xong ngay đây.”

 

“Được.”

 

Phòng ăn rất lớn, hai người Lê Nhất Ninh và Hoắc Thâm ngồi đối diện nhau, im lặng ăn cơm.

 

Cô nhìn những món ăn bày đầy bàn ăn rất muốn kêu gào hai tiếng: Cuối cùng cô cũng cảm nhận được cái gì gọi là mùi vị của Michelin (*) rồi.

 

Thật là — — Quá! Xá! Ngon!!

 

Lòng Lê Nhất Ninh rộng lớn đột nhiên cảm thấy nếu mỗi ngày đều có thể ăn những món kiểu này thì dù có xuyên thành nữ phụ ác độc cũng cảm thấy xứng đáng, không có gì chịu không được! Cô có thể làm được!!

 

Sau khi ăn tối xong, Lê Nhất Ninh về phòng tắm rửa xem tivi.

 

Cô nằm ở trên chiếc giường rộng ba mét xem tivi đột nhiên nhớ ra một điều quan trọng — — nguyên chủ và ông xã của cô ta hình như không có phân phòng ngủ ? ? !

 

Bởi vì hôm đó lĩnh chứng xong Hoắc Thâm đã đi ngay rồi, sau đó có trở về cũng chỉ ở được nửa ngày thì bị Lê Nhất Ninh nổi nóng đuổi đi.

 

Hai người căn bản chưa từng ngủ cùng nhau càng đừng nói tới chuyện phân phòng ngủ.

 

Trong đầu vừa nhảy ra chuyện này thì cửa phòng bị người ta đẩy ra, trong lúc không kịp đề phòng tầm mắt hai người đã chạm phải nhau.

 

Nhìn thấy người con gái với mái tóc đen nhánh rơi lộn xộn, mặc một bộ đồ ngủ hai dây màu xanh đậm nằm ở trên giường, con ngươi Hoắc Thâm tối đi mấy phần nhanh chóng dời mắt đi: “Tôi lấy chút đồ.”

 

Lê Nhất Ninh: “…….”

 

Cô rề rà ngồi dậy, thuận tay kéo chăn qua quấn chặt bản thân lại.

 

Hoắc Thâm nhìn thấy động tác này của cô, không lên tiếng.

 

Trong phòng im lặng trong chốc lát, Lê Nhất Ninh vừa định đưa ra đề nghị với Hoắc Thâm rằng có muốn sang phòng khác ngủ không thì tiếng chuông điện thoại vang lên, cô không cẩn thận ấn nhận máy, trong chớp mắt trong phòng vang lên giọng nữ xa lạ: “Ninh Ninh mình nghe nói ông xã chết rồi của cậu đã trở về rồi, trong sạch của cậu vẫn còn chứ?”

 

Lê Nhất Ninh: “………….”

 

Cô còn chưa kịp trả lời, người đó đã nói tiếp: “Cậu nhớ phải bảo vệ chính mình! Lần đầu tiên cậu muốn giành cho Giang Nguyên đấy!”

 


/492