Ăn Sạch Bà Xã Phúc Hắc

Chương 21 - Chương 19

/55


Tống Tư Dật nhếch mép cười nhạt, vẻ mặt vừa kiềm chế vừa buồn cười, đơn giản là anh vừa dọa được con cừu non đội lốt sói An Thuần Thuần. Cô hiện tại vô cùng ngoan ngoãn lau dọn nhà cửa, vừa đẩy cây lau nhà vừa lầm bầm mắng nhỏ.

Nhìn cô chăm chú khiến anh có cảm giác muốn trêu chọc cô. An Thuần Thuần phát tiết lên sàn nhà xong thì tâm trạng cũng tốt hơn, cô vui vẻ đi nấu cơm tối bỏ Tống Tư Dật ra sau đầu.

Buồn buồn ngồi đếm ngón tay... Ủa sao ngón ngắn ngón dài dzậy ta?... kì ta? Sao kì ta?... Ngồi hoài nghĩ cũng chẳng ra... Lấy dao chặt bớt thế là bằng nhau... há há há!!! âm thanh kì quái phát ra từ phòng bếp không ai khác là An Thuần Thuần nhà chúng ta.

Phụt... ha.. ha.. ha...!! Tống Tư Dật ngồi trong phòng khách không nhịn được cười.

Cô nghe thấy tiếng cười của ai kia xấu hổ đến đỏ mặt, thẹn quá hóa giận cô cầm con dao nhỏ trên tay nhe răng hù dọa anh: Cười cái gì chứ? Còn cười nữa thì anh nhịn đói đi!

Anh 'nhịn đói' mấy năm rồi đó! Tống Tư Dật cười khổ.

Mất ba giây Thuần Thuần mới tiêu hóa được câu nói của anh 'nhịn' của anh hàm ý sâu ghê gớm: Biến thái!!!

Anh cười vô sỉ nhìn cô: Nếu biến thái thì anh đã lôi em lên giường từ lâu rồi!

Anh... Aaaaaaaa..... không nói nữa. Chúng ta không nên tiếp tục vấn đề này nữa. Ok?! cô bực bội lắm rồi. Anh nói chuyện đàng hoàng chút đi! cô nghiến răng liếc xéo anh.

Em thử hỏi xem có ai nói anh không đàng hoàng ngoài em! anh nói đây là chuyện đương nhiên vì nếu anh dám nói mấy lời này với người khác thì cô sẽ 'triệt sản' anh.

Cô biết có thách anh cũng không dám làm xằng bậy với người khác ngoài cô, vờ như không quan tâm anh cô quay mặt làm cơm tối.

Bốn năm trước vốn dĩ cô chỉ muốn đi học xa anh để theo đuổi tham vọng thực hiện ước mơ và đam mê của bản thân. Nhưng vào thời điểm đó cô và anh trai An Vỹ Phong cùng ba An xảy ra bất đồng quan điểm, ông muốn hai anh em cô học quản trị kinh doanh nhưng An Vỹ Phong bực bội không mấy vừa lòng với sắp xếp của ba An còn An Thuần Thuần cô không chấp nhận bị sắp đặt nên chiến tranh nội bộ nổ ra. An Thuần Thuần bị 'quẳng' ra đường, ba cô cắt toàn bộ viện trợ cho coi tự biết khổ mà 'mò' về nhà.

Nhưng mà mọi tính toán của ông đã sai vì An Thuần Thuần dứt khoát tự đi học tự đi làm. Vì ba vợ đuổi người nên Tống Tư Dật đành phải ngậm đắng nuốt cay chịu trận bốn năm không có cô bên cạnh.

Lần này nhờ Diệp An Phong và Du An Kỳ, anh mới có thể dễ dàng đột nhập vào căn hộ này. An Thuần Thuần vì giận dữ mà biến đau thương thành sức mạnh tuyệt đối là ở bên ngoài chơi vui quá nên quăng anh ra sau đầu.

Có một cô bạn gái ngơ ngác vô tư đến mức vô tâm cũng là một cái tội, nếu là người khác thì họ đã chia tay quen cả chục người rồi. Anh là người cô yêu nên anh biết rõ địa vị của anh khí bị lung lay bởi kẻ khác.

Sau bốn năm không gặp thì cũng chẳng có gì khiến anh và cô trở nên xa cách. Tư vị trong lòng cả hai đều rất hạnh phúc và ngọt ngào. Cô ghen tị với nhan sắc càng ngày càng tăng của anh, phần lớn là ghen tuông bởi anh trông đẹp mắt vậy gái ngoài đường bu đầy, con gái ngày nay rất hổ báo chắc chắn là nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống Tống mỹ nhân của cô rồi. Còn anh thì đang tự ngược mình với suy nghĩ để cô vô tư bốn năm qua gặp không ít đàn ông mà dù cô không quan tâm nhưng bọn họ nhất định là nhìn cô thầm mơ ước đến cô. Nghĩ thôi cũng muốn tức điên lên rồi.

Buổi tối hôm nay với những âm mưu trong lòng sẽ là thời khắc tốt nhất để làm chuyện xấu. Ví dụ như Tống Tư Dật tự nhiên thoải mái chiếm đoạt giường ngủ của An Thuần Thuần.

Anh cút đi ra ngay cho em! cô giật lấy cái mền (chăn) hét to lên đuổi anh.

Tống Tư Dật không mấy quan tâm đến thứ bị mất, anh sửa sang lại cái gối rồi nằm xuống... ngủ.

An Thuần Thuần nghệch mặt nhìn anh xem như không có chuyện gì xảy ra mà... ngủ. Đây là nhà cô, giường cũng là của cô vì sao anh lại dễ dàng nằm xuống ngủ, làm vậy lỡ cô không kiềm chế được mà.. làm chuyện ba chấm với anh thì sao!?

Nhìn anh mặc bộ bizama màu hồng phấn mỏng manh chỉ có cái gối không chăn mền, cô nghĩ đến viễn cảnh nửa đêm anh bị lạnh mà dẫn đến cảm. Lòng thương người trong An Thuần Thuần trỗi dậy ôm chăn cuộn như con tằm cắn môi tự kỉ. Sau năm phút tự kỉ cô đành lết đến tủ đồ lôi ra cái chăn mới.

An Thuần Thuần phủ chăn lên người nào đó, đấu tranh nội tâm ba giây cô leo lên giường cuộn tròn như cái 'kén', 'sâu đo' An Thuần Thuần tiến vào lãnh thổ của 'giặc Tống'.

An Thuần Thuần lăn qua lăn lại vẫn không ngủ được, cô thầm đem Tống Tư Dật mắng 'lên bờ xuống ruộng' cũng tại anh làm cô ngủ không quen nên tất cả là do anh hại cô mất ngủ.

Tống Tư Dật nhìn cô đưa lưng về phía anh, nhìn cô bạn gái đáng yêu phát ra mấy âm thanh hờn dỗi như mèo làm anh mỉm cười.

Bốn năm tư vị thương nhớ cứ khiến anh khó chịu, ai đời lại có cô bạn gái làm cho người ta vừa yêu, vừa hận không thể bắt cô lại. Bốn năm xa cách, anh cũng chỉ có thể nhìn cô qua mấy tấm ảnh cô chụp gửi cho anh, chat webcam thì anh càng hận không thể xuyên qua màn hình ôm cô. Hình bóng cô hoàn toàn khiến anh đi đến đâu

/55