99 Lần Ly Hôn: Lệ Thiếu, Hãy Khiêm Tốn

Chương 28: Em và anh ấy có cái kia hay không?

/2322


Chương 28: Em và anh ấy có cái kia hay không?

Quả nhiên, khi có chỗ dựa vững chắc thì ngay cả tiện nhân cũng trở nên khác biệt!

Nhưng vì cái gì chứ, cô ta mới là cháu gái thực sự của Tô gia, vì sao người được gả đi lại là con gái rơi, việc này quá không công bằng!

Tô Chính Quốc lại giống như không nghe thấy Tô Thiên Từ chào hỏi mình, đứng dậy đi về phía Lệ Tư Thừa, cười rạng rỡ: "Tư Thừa đến rồi sao? Qua đây, qua đây, đã ăn cơm chưa?"

"Chưa ăn."

"Ha ha, vậy là được rồi, đúng lúc hôm nay nhà cậu cũng ăn muộn, cùng đến đây ăn đi." Tô Chính Quốc cười xán lạn, lấy lòng.

"Được." Từ trước đến nay Lệ Tư Thừa không nói nhiều, chỉ hững hờ đáp một tiếng.

Tuy nhiên Tô Chính Quốc cũng hơi lúng túng, cười trừ.

Đúng lúc Tô San Na đã bê một khay nhỏ đến, cười ngượng ngùng: "Lệ tiên sinh, uống cà phê ạ."

Tô phu nhân cũng cười vui như hoa, nói: "Biết ngài thích uống cà phê, San Na đã cố đi học, cậu giúp con bé nhìn xem có ngon không?"

Tô San Na mang theo vẻ mặt đầy mong đợi nhìn anh, hai vợ chồng Tô Chính Quốc cũng tươi cười nhìn Lệ Tư Thừa.

Còn Lệ Tư Thừa lại đặt ánh mắt vào bóng hình kiêu ngạo bên kia, "Đứng đấy làm gì, đến đây ngồi đi."

Lệ Tư Thừa vừa dứt lời, một nhà ba người Tô gia mới chú ý đến hóa ra Tô Thiên Từ còn đứng ở kia không được ai chào hỏi!

Trên mặt Tô Chính Quốc xấu hổ trong nháy mắt, ho nhẹ một tiếng: "Thiên Từ à, đi vào nhà mình đi còn xa lạ gì nữa, ai không biết còn tưởng cháu mới là khách đấy."

"Dù sao bây giờ cháu cũng là Lệ phu nhân, sao một chút phép tắc cũng không hiểu chứ, mau tới đây ngồi đi." Tô phu nhân cũng oán trách.

Với tình cảnh này cô đã sớm đoán ra được, đối với người nhà họ Tô mà nói, cô mãi mãi là cát bụi, người tôn quý chính là Lệ Tư Thừa.

Không có Lệ Tư Thừa thì cô chẳng là cái gì.

Tô Thiên Từ chậm rãi đi đến ngồi bên cạnh Lệ Tư Thừa, còn cố ý ngooif xa một chút, lúc này khoảng cách giữa hai người ít nhất là một mét.

Với hiểu biết của cô về Tô San Na, cô ta chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.

Quả nhiên Tô San Na nhìn thấy chỗ trống giữa hai người họ, trong mắt có tia sáng khó tả.

Tô San Na đặt cà phê lên bàn, đi về phía Lệ Tư Thừa, nói: "Lệ tiên sinh, uống thử cà phê em pha đi, em có học được một thời gian rồi, anh giúp em thử xem có hợp không."

Trong lúc đang nói chuyện đã đặt mông ngồi giữa bọn họ!

Đôi mày mảnh khảnh của Lệ Tư Thừa nhăn lại không chút dấu vết, giống như chạm phải virut nào đó, anh bỗng nhiên đứng dậy, đứng dậy ngay lúc cô ta ngồi xuống.

Tô Chính Quốc bị hành động này của anh làm giật mình, sững sờ nhìn anh.

"WC?"

"Em dẫn anh đi!" Tô San Na lập tức mở miệng, định đứng dậy.

Nhưng lập tức bị Tô Chính Quốc quát: "Không có phép tắc!"

Tô San Na ngẩn ngơ, động tác dừng lại, Tô Chính Quốc nhìn về phía Tô Thiên Từ, sâu xa nói: "Cháu đi đi."

Tô Thiên Từ không có ý định đứng dậy, dùng một ngón tay chỉ: "Đi thẳng, rẽ phải."

Lệ Tư Thừa sải bước đi, ngay sau đó đã biến mất ở ngã rẽ.

Nhân vật lớn vừa đi, nhân vật nhỏ rốt cuộc cũng không kiềm chế được nữa.

"Mấy ngày nay ở Lệ gia thế nào? Hôm nay là sinh nhật của Lệ phu nhân, có mang quà của mợ chuẩn bị cho bà ấy không?" Tô phu nhân nói.

"Có."

Tô phu nhân nhìn về phía Wc một chút, sau khi xác định Lệ Tư Thừa chưa đi ra, xích lại gần cô rồi thần thần bí bí nói: "Nhưng mà nghe nói cậu ấy có bệnh thích sạch sẽ với phụ nữ, cháu có cùng cậu ta...."


/2322